Thận Nhiên
03/03/2010
Những con chuột mất ngủ
Tôi có thêm một linh hồn. Với một linh hồn nhiều hơn kẻ khác, tôi xem mình là kẻ đặc biệt. Câu chuyện khởi đầu một cách rối rắm phức tạp. Tôi nghĩ tình huống này cũng sẽ làm bối rối bất cứ ai.
Tôi đang sống trong một thành phố lớn miền tây bắc nước Mỹ, ở đây trời mưa nhiều, mây mù u ám nhiều tháng trong năm.
xem tiếp ...
|
Dr. MORTIMER J. ADLER
17/01/2009
Những tư tưởng lớn từ những tác phẩm vĩ đại (Phạm Viêm Phương & Mai Sơn dịch)
(tiếp theo)
xem tiếp ...
|
Dr. MORTIMER J. ADLER
16/01/2009
Những tư tưởng lớn từ những tác phẩm vĩ đại (Phạm Viêm Phương & Mai Sơn dịch)
GIỚI THIỆU
Cuốn sách các bạn đang cầm trên tay là một tập hợp những câu hỏi và trả lời. Những câu hỏi này được đặt ra cho tác giả, một chuyên gia về lịch sử tư tưởng phương Tây, từ Những độc giả thuộc đủ mọi tầng lớp xã hội Mỹ muốn tìm hiểu về đủ loại vấn đề. Nhìn chung, đông đảo độc giả đều muốn biết các nhà tư tưởng trong quá khứ suy nghĩ và lý giải thế nào về những vấn đề mà con người hôm nay đang phải đối mặt. Họ không mưu tìm một câu trả lời dứt khoát, một giải pháp rốt ráo, mà thường họ muốn hiểu rõ vấn đề và muốn rút được bài học từ các nhà tư tưởng lớn trong truyền thống triết học phương Tây.
xem tiếp ...
|
NGUYỄN ĐẠT
17/09/2008
ĐẠI HỒ CẦM
Trong một ngày cuối năm 1974, người viết truyện ngắn này rơi vào một tình trạng đặc biệt. Hắn không còn ý lực sống, và một sức cuốn hút vô hình đã kéo hắn tới bờ cõi chết. Hắn không bước sang phía bờ bên kia, hiển nhiên là như vậy, nên truyện ngắn này đã thành hình.
xem tiếp ...
|
HỒ ANH THÁI
03/04/2008
NGƯỜI ĐỨNG MỘT CHÂN
Tên anh là Ananda. Ananda là niềm vui, là hy vọng.
Một buổi sáng Ananda đến gặp viên giám đốc của cái nhà máy ở đầu làng anh, xin ông ta cấp cho một triệu rupi. Một triệu rupi là số tiền đủ xây một ngôi đền lớn kiến trúc độc đáo, đủ khiến cho khách du lịch đàn đàn lũ lũ phải dừng chân viếng thăm, chứ không như từ trước tới nay họ hờ hững phóng xe qua như qua một vùng đất hoang. Viên giám đốc trẻ, cũng trẻ cỡ tuổi Ananda, từ chối thẳng thừng. Triệu triệu ngôi đền trên cái đất ấn Độ thừa thần thánh mà thiếu người sung túc này vẫn chưa đủ hay sao? Anh ta sẽ đóng góp một phần nhỏ bé (nhỏ bé thực sự chứ không phải theo kiểu nói khiêm tốn) vào quỹ từ thiện nhằm mục đích làm cho dân làng khá giả hơn lên, còn chuyện đền điếc thì dứt khoát là không.
xem tiếp ...
|
NHẬT CHIÊU
14/03/2008
MƯA MẶT NẠ
Chiều hôm ấy, gió thổi mạnh qua làng, lá rụng rào rào, rào rào, con đường đất không còn là con đường nữa, con đường mang mặt nạ lá, nhiều áng mây bay nhanh trên bầu trời và bầu trời liên tục đổi mặt nạ của mình...
xem tiếp ...
|
PHẠM THỊ HOÀI
06/02/2008
ÁM THỊ
Buổi đầu tôi mặc hai lượt quần, ba lớp áo. Chồng tôi bảo, thày tẩm quất nào phải ông thày võ chọc ngón tay thủng tường mà mình che chắn khiếp đảm như thế. Thày lại đeo kính xẩm, không nói trước có khi lẫn lộn đàn ông với đàn bà. Nhưng tôi nghĩ, áo xống đâu chỉ để che thân mình và che mắt ai, trong quan tài người ta cũng mặc thật chu đáo.
xem tiếp ...
|
THANH TÂM TUYỀN
02/01/2008
Hai bài thơ
PHỤC SINH
Tôi buồn khóc như buồn nôn
ngoài phố
nắng thủy tinh
tôi gọi tên tôi cho đỡ nhớ
thanh tâm tuyền
xem tiếp ...
|
LÊ MINH KHUÊ
11/12/2007
Những ngôi sao xa xôi
Chúng tôi có ba người. Ba cô gái. Chúng tôi ở trong một cái hang dưới chân cao điểm. Con đường qua trước hang, kéo lên đồi, đi đến đâu đó, xa! Ðường bị đánh lở loét, màu đất đỏ, trắng lẫn lộn. Hai bên đường không có lá xanh. Chỉ có những thân cây bị tước khô cháy. Những cây nhiều rễ nằm lăn lóc. Những tảng đá to. Một vài cái thùng xăng hoặc thành ô tô méo mó, han gỉ nằm trong đất.
xem tiếp ...
|
NGUYỄN ĐỨC SƠN
12/08/2007
Đi thăm bạn sắp đẻ ở Di Linh (thơ)
xem tiếp ...
|